Chị Còi
Có lẽ nếu không trải qua cái ngày "trọng đại" ấy thì tôi sẽ không ấn tượng nhiều về chị. Đã có thời gian, mỗi khi nhắc đến cái tên Trần Thị Cẩm Vân tôi lại ngơ ngác tròn và đứng hình mất mấy giây.
Có lẽ nếu không trải qua cái ngày "trọng đại" ấy thì tôi sẽ không ấn tượng nhiều về chị. Đã có thời gian, mỗi khi nhắc đến cái tên Trần Thị Cẩm Vân tôi lại ngơ ngác tròn và đứng hình mất mấy giây.
Mọi chuyện cứ ngỡ như vừa hôm qua, vậy mà thấm thoắt tôi cũng đã trải qua 3 mùa “ăn” sinh nhật công ty.
Bây giờ đội chúng tôi đã mỗi người một phương trời nhưng chắc trong mỗi người không ai quên được những khó khăn, sự nhiệt huyết của cả đội khi đó. Tôi chúc cho cả đội dù ở bất cứ đâu vẫn luôn giữ được sự nhiệt tình như khi làm dự án MCAP và chúc cho mọi người thành công.
Nếu gán công việc là một mối tình thì FIS chính là tình đầu, là bến đỗ đầu tiên của cuôc đời tôi. Chia tay giảng đường đại học, kết thúc 5 năm đèn sách, tôi may mắn được nhận vào SOF5.
Một buổi sáng thức dậy bắt đầu như bao ngày tôi đến hỗ trợ hệ thống VNACCS/VCIS. Công việc thường ngày của tôi là giám sát hệ thống.
Thoạt nhìn, ai cũng nghĩ gã hiền lành, nhìn lâu, ai cũng biết gã khó tính. Gã đang là quản trị dự án một trong những dự án khoai nhất, hot nhất của PFS ở thời điểm hiện tại. Gã là ai?
Bạn có từng nghĩ rằng các cô gái làm kỹ thuật sẽ rất khô khan và không để ý đến vẻ bề ngoài của mình???
Năm nay nhờ công ty phát động phong trào viết sử ký làm tôi bồi hồi hồi tưởng lại những tháng năm đã gắn bó, làm việc tại FIS HCM. Những tháng năm vui sướng và những kỉ niệm không bao giờ phai...
Ngày bước chân vào FPT cũng đúng vào ngày sinh nhật của mình. Đó là một dấu mốc đặc biệt đối với tôi.
Tốt nghiệp Đại học Bách khoa Hà Nội, tôi đầu quân cho FIS, thế mà cũng đã nửa đời gắn bó với FIS, với FPT. Tôi chưa bao giờ hối tiếc và luôn cảm thấy vô cùng hạnh phúc vì đã gắn bó tuổi thanh xuân của mình với FIS, trưởng thành cùng FPT.